VAI TRÒ CỦA GIA ĐÌNH TRONG CÔNG TÁC BẢO VỆ, CHĂM SÓC, GIÁO DỤC TRẺ EM
Từ trước tới
nay, gia đình luôn giữ vai trò hàng đầu, là yếu tố quyết định đối với việc bảo
vệ, chăm sóc, giáo dục trẻ em. Trẻ em là thành phần quan trọng cấu thành gia
đình. Quan hệ huyết thống và quan hệ nuôi dưỡng chính là hai trong ba mối quan
hệ cơ bản tạo nên gia đình. Cha mẹ và các thành viên trong gia đình là những
người gần gũi mật thiết thường xuyên ở bên cạnh trẻ em, việc chăm sóc con trẻ
không chỉ là trách nhiệm mà còn là “bản năng” của họ. Trong gia đình, việc bảo
vệ chăm sóc, giáo dục trẻ em cần được thực hiện một cách khoa học với những
kiến thức, kỹ năng phù hợp. Chăm sóc phải gắn liền với bảo vệ. Phải xác định
gia đình chính là nơi an toàn nhất cho trẻ em.
Bảo vệ trẻ em
trước hết là đảm bảo cho trẻ em được thực hiện các quyền của mình đồng thời
phòng ngừa không để trẻ em bị thiệt thòi, không bị xâm hại đến các quyền đã
được pháp luật thừa nhận (Nhà nước ta đã tham gia ký kết công ước Quốc tế về
quyền trẻ em, đã ban hành Luật Bảo vệ, chăm sóc, giáo dục trẻ em, Luật Phổ cập
giáo dục tiểu học, Luật Hôn nhân gia đình, các văn bản dưới Luật đảm bảo
thực hiện quyền của phụ nữ và trẻ em…) Bảo vệ chăm sóc trẻ em còn là ngăn ngừa
không để các cháu rơi vào hoàn cảnh đặc biệt khó khăn như: bị mồ côi cha mẹ,
khuyết tật, bị xâm hại tình dục, trở thành tội phạm vị thành niên, nghiện ma
tuý, tệ nạn xã hội…
Khi thực hiện
chức năng chăm sóc, bảo vệ, giáo dục trẻ em, gia đình không thể tách rời khỏi
những thiết chế khác là nhà trường và cộng đồng xã hội. Không chỉ quan tâm tới
những vấn đề của trẻ em khi sinh hoạt với gia đình mà còn phải biết được những
hoạt động của các cháu tại trường học tại những nơi sinh hoạt cộng đồng để kịp
thời ngăn chặn những tiêu cực có thể xảy ra.
Chăm sóc trẻ em
được tiến hành trên cả 2 mặt: Vật chất và tinh thần. Gia đình với khả năng cao
nhất của mình cung cấp cho trẻ em những điều kiện tốt nhất để phát triển về thể
chất. Trong điều kiện hiện nay, kinh tế gia đình về cơ bản đã được nâng lên với
mức ổn định khá giả vì vậy các bậc cha mẹ cần dành cho trẻ không chỉ về điều
kiện vật chất mà cần chú trọng chăm sóc về mặt trí tuệ. Trẻ em không phân biệt
trai, hay gái được tạo điều kiện học tập phát triển theo khả năng của
mình.
Để tạo môi
trường chăm sóc thuận lợi, cha mẹ cần tạo một bầu không khí yêu thương, đoàn
kết, gắn bó quan tâm giữa các thành viên gia đình, cho dù cuộc sống còn nhiều
vất vả, nhưng khi có trẻ em trong gia đình thì các thành viên phải cố gắng bỏ
qua những mâu thuẫn, xích mích để cho trẻ em luôn luôn có cảm tưởng rằng ngôi
nhà của mình chính là tổ ấm. Với những trẻ em có thiên hướng xuất hiện một số
năng khiếu, cha mẹ phải biết phát hiện, khuyến khích tạo mọi điều kiện để ươm
mầm tài năng. Việc chăm sóc phát triển trí tuệ cho trẻ em có quan hệ chặt chẽ
với việc giáo dục, xã hội hoá trẻ em. Quan điểm giáo dục hiện nay coi gia đình
là một trong ba môi trường giáo dục trẻ em. Tuy nhiên gia đình vẫn là trường
học đầu tiên và suốt đời của mỗi con người. Đó là bởi vì gia đình có trách
nhiệm, là tình cảm và cũng là quyền uy (ông bà, cha mẹ, anh, chị). Gia đình
thực hiện chức năng giáo dục thông qua 3 giai đoạn phát triển của trẻ em: từ
1-3 tuổi, từ 3-6 tuổi và từ 6-18 tuổi. Cả ba giai đoạn trên, trẻ em được giáo
dục, dậy dỗ của gia đình lớn lên chịu ảnh hưởng các chuẩn mực trong gia đình và
dần dần tiếp cận các chuẩn mực ngoài xã hội.
Để thực hiện tốt
chức năng giáo dục, mỗi thành viên trong gia đình tuỳ thuộc vị trí của mình (ông,
bà, cha, mẹ, anh, chị) phải trở thành những tấm gương sáng cho con trẻ học tập,
làm theo. Hiện nay, phong trào: ông bà, cha mẹ mẫu mực, con cháu thảo hiền đang
thực sự phát huy hiệu quả, tác động quan trọng trong giáo dục của gia đình.
Những hành vi mà trẻ tiếp nhận, học tập trong gia đình không chỉ là những kinh
nghiệm của người lớn mà bằng cả những tình cảm của những người thân yêu nhất.
Gia đình thông qua thái độ, tình cảm, tâm lý, mối liên hệ thường xuyên bền vững
với trẻ em, khéo léo truyền thụ cho chúng những hành vi ứng xử trong nhà và
ngoài xã hội. Không thể có sự hình thành và phát triển nhân cách đầy đủ và hoàn
thiện nếu không có một môi trường giáo dục gia đình thuận lợi. Gia đình là thể
chế đầu tiên, quan trọng nhất hình thành nhân cách ở tuổi thơ. Những mối liên
hệ của trẻ em với các thành viên của gia đình, nhất là cha mẹ đã quyết định
cách thức ứng xử đặc biệt là tình cảm của chúng sau này với chính những người
thân trong gia đình và ngoài xã hội. Nếu như trước đây, việc giáo dục trẻ em có
cả ông bà và những thành viên khác trong gia đình, thậm chí trong dòng tộc, thì
nay chức năng giáo dục trẻ em trong gia đình chủ yếu là cha mẹ vì gia đình hạt
nhân hiện nay đang chiếm tỷ lệ cao và có xu thế phát triển. Ông bà không cùng
sống chung với trẻ em trong gia đình, do vậy không thể nắm bắt được thường
xuyên sự phát triển tính cách, suy nghĩ, sở thích của con cháu để có thể uốn
nắn dậy dỗ. Hiện tại, sách báo, ti vi, internet và các thiết bị thông minh nhiều
khi cuốn hút con trẻ hơn là tìm đến ông bà. Khoảng cách thế hệ với những sự
khác biệt của quan điểm sống, cách ứng xử, thói quen sở thích … cùng với những
khoảng cách về thời gian, không gian đã khiến những thế hệ này khó tìm được
tiếng nói chung. Tuy nhiên mẫu hình gia đình chỉ có hai thế hệ (vợ chồng, con
cái) không phải lúc nào cũng tạo được thuận lợi cho các thành viên. Xã hội hiện
đại cùng với nhịp sống hiện đại, năng động đã kéo mọi cá nhân theo dòng chảy
công việc. Thời gian cha mẹ đi làm, cũng là thời gian con đi học, cha mẹ về con
lại đi học thêm kể cả ngày nghỉ… Bữa cơm tối nhiều khi không đủ các thành viên,
thời gian dành cho việc trò chuyện, chia sẻ với con trẻ không phải lúc nào cũng
đáp ứng kịp thời. Trong khi đó việc giáo dục con em giống như “mài sắt thành
kim” cần thời gian, cần sự kiên trì, đầu tư công việc... Sự lơi lỏng, chủ quan
tham công tiếc việc của một số cha mẹ đã dẫn đến những hậu quả thật đáng tiếc:
trẻ em hư hỏng, lang thang bị cuốn vào vòng xoáy các tệ nạn xã hội, vi phạm
pháp luật v.v…
Hãy dành những
gì tốt đẹp nhất cho trẻ em! Đó là thông điệp chung mà nhân loại tiến bộ đã kỳ
vọng, trông đợi và tin tưởng vào thế hệ tương lai. Quan tâm, chăm sóc, bảo vệ,
giáo dục trẻ em là trách nhiệm không chỉ của mỗi gia đình mà còn là của nhà
trường và toàn xã hội. Để thế hệ trẻ hôm nay thực sự là những chủ nhân tương
lai của đất nước, trách nhiệm đầu tiên là của mọi gia đình, gia đình phải thực
sự là tổ ấm, là nơi nuôi dưỡng, hình thành nhân cách con trẻ, là thành trì an
toàn, phòng chống các tệ nạn xã hội xâm nhập vào gia đình và trẻ em.